Eric là anh chàng mà các
cô nàng trong trường
trung học đều mơ ước.
Cathlyn là một trong
những cô nàng nổi tiếng
nhất trường. Cô xinh
đẹp, thời trang và cực
kỳ hấp dẫn.
Carol là một cô gái giản
dị, không có gì nổi trội. Cô
chỉ là một trong số các
nữ sinh bình thường có
mặt khắp nơi trong các
trường trung học.
Cathlyn và Carol đều yêu
Eric say đắm.
Cathylyn không cần làm
bất cứ điều gì để tạo sự
chú ý. Trong mắt Eric, cô
quá đủ lôi cuốn rồi.
Carol thì ngược lại. Cô
không hẳn là xấu xí; thật
ra trông cô rất vui vẻ và
dễ thương. Nhưng cô
không phải là một nữ cổ
động viên xinh đẹp quyến
rũ. Những gì cô có thể
đem đến cho Eric chỉ là
tình yêu và sự quan tâm.
Như phỏng đoán của tất
cả mọi người, Eric chọn
Cathlyn.
Eric bảo Carol chỉ là một
cô gái tầm thường và
xấu xí. Điều đó khiến
Carol thấy tổn thương
nghiêm trọng.
Đời là thế.
Nhưng, Carol không chấp
nhận bỏ cuộc. Cô muốn
chứng minh cho Eric thấy
rằng sắc đẹp không phải
là tất cả.
Vậy là, Carol lao đầu vào
học. Cô nhanh chóng lọt
vào danh sách những học
sinh xuất sắc nhất
trường. Và các anh
chàng ngày trước vốn
không thèm để mắt đến
cô nay đều quay sang
cưa cẩm cô. Trái tim cô
lại không quên được Eric.
Mỗi ngày, cô đặt vào hộc
tủ của Eric một đóa hồng
nhung cùng một lời nhắn:
"Em thực sự rất quan
tâm đến anh, luôn luôn là
như thế"
Trong khi đó, Eric không
hạnh phúc như anh ta đã
tưởng. Cô bạn gái
Cathlyn nhanh chóng bỏ
rơi anh để chạy theo
một anh chàng đẹp mã
khác. Sự đời là thế. Anh
quay lại tự hỏi bản thân:
"có phải ngày trước mình
đã chọn lầm người rồi
không?" Và anh hiểu ra
mình đã đần độn đến
thế nào khi chỉ biết say
đắm với vẻ đẹp bên
ngoài. Anh thấy hối hận.
Thu hết can đảm, Eric
tiến đến bên Carol, quỳ
trước mặt cô và nói:
- Hãy tha lỗi cho anh,
Carol. Em có muốn trở
thành bạn gái của anh
không?
Trước sự kinh ngạc của
mọi người, Carol từ chối.
Cô chỉ nhẹ nhàng nói với
Eric thế này.
- Anh vừa trải qua một
mất mát lớn. Em không
muốn anh phải đối diện
với điều đó thêm một
lần nữa.
Eric không hiểu ý nghĩa
trong câu trả lời của
Carol nhưng anh chấp
nhận quyết định của cô.
Vậy là, họ trở thành bạn
thân của nhau, cùng nhau
chia sẻ mọi thứ.
Kể từ đó, mọi người
thấy Eric bắt đầu thay
đổi. Anh trở thành một
con người mới, tốt đẹp
hơn. Tất cả cũng nhờ
Carol. Cô quan tâm đến
anh bằng một thứ tình
cảm mà chưa người con
gái nào trước đó từng
đối xử với anh. Những cô
gái khác chỉ nhìn thấy ở
Eric vẻ ngoài bảnh bao,
còn Carol, cô đón nhận
Eric chính là Eric, với tất
cả tình yêu mà cô có.
Mỗi ngày, Carol vẫn
không quên đặt một
bông hồng nhung vào hộc
tủ của Eric với cùng một
lời nhắn gửi: "Em thực
sự rất quan tâm đến
anh, luôn luôn là như
thế."
Một ngày kia, Carol không
xuất hiện ở lớp. Một tuần
trôi qua, Carol vắng mặt.
Lúc đầu, Eric nghĩ rằng cô
đang đi chơi xa với gia
đình. Không phải cô từng
nói sẽ đi Hawaii đó
sao?!?
Nhưng, thêm một tuần
nữa vẫn không thấy
bóng dáng Carol đâu, Eric
bắt đầu lo lắng. Rồi anh
nhận được điện thoại từ
bệnh viện thành phố. Họ
báo rằng Carol đang hấp
hối.
Từ đầu, Carol không
muốn nói với Eric về căn
bệnh ung thư của mình.
Cô không muốn anh phải
bận tâm về cô. Nhưng
vào những giây cuối đời,
cô mong mỏi được gặp
Eric một lần sau chót.
Eric phóng ngay đến bệnh
viện. Nước mắt lưng
tròng khi anh trông thấy
cô ốm yếu nằm đó, xanh
xao và mỏi mệt.
- Tại sao em không nói
với anh? Tại sao em lại
giấu anh chuyện này?
Carol âu yếm nhìn Eric, cố
nở một nụ cười thật nhẹ
nhàng.
- Khi em nói với anh ngày
trước rằng em không
muốn anh phải đối diện
với một mát mát khác,
chính là em muốn nói đến
sự việc này. Ngày đó, em
không nói anh biết bởi vì
em không muốn anh phải
lo lắng. Em chỉ muốn có
được những ngày cuối
đời thật vui vẻ bên anh
mà thôi.
Eric nức nở:
- Em không thể rời bỏ
anh được. Anh sẽ ra sao
nếu không còn em nữa?
- Anh sẽ sống như anh
trong hiện tại. Đừng quên
rằng lúc nào em cũng ở
bên cạnh anh. Hãy vui
hưởng và sống thật
hạnh phúc anh nhé. À,
còn một điều này nữa.
- Gì vậy em?
- Em yêu anh.
Thế rồi Carol đi.
-=~@~=-
Một tháng. Eric chỉ ở bên
Carol một tháng, nhưng
cô ấy đã thay đổi toàn
bộ cuộc đời anh bằng
một cách không ai lý giải
nổi. Sử dụng tình yêu của
chính cô. Eric ở lại, đau
đớn và ân hận.
Chúng ta cũng vậy. Thỉnh
thoảng, ta không nhận ra
ai mới là người quan tâm
đến ta thật lòng. Cho đến
khi họ rời bỏ ta. Cho đến
khi ta mất họ vĩnh viễn.
Để rồi ta chỉ còn biết ôm
hận.
Hãy thổ lộ tình yêu của
mình với người mà bạn
yêu. Đừng im lặng, bởi vì
có thể bạn sẽ đánh mất
họ mà chưa kịp thốt ra
lời nào.
Tình yêu là khi chúng ta
chiến đấu đến hơi thở
cuối cùng để nói với một
người rằng ta yêu họ
biết chừng nào.